Tu tiên, là một từ hết sức vu vơ mờ mịt.
Vẫn đều cho rằng đó là một từ do tiểu thuyết bịa đặt, vẫn đều cho rằng đó chỉ là giả tạo, thế nhưng lại có một ngày, điều không có khả năng lại biến thành sự thực, vậy nên làm thế nào cho phải đây?
Bách Lý Thần trong phòng ngẩn ra nhìn chính con người mình, chỉ cảm thấy vô hạn bi ai nảy lên trong lòng.
Làm nữ tử của thế kỷ hai mươi mốt , sinh ra làm tiểu thư một kinh thành đại thế gia, vậy mà quần áo gấm lụa nay lại biến thành dưa muối cháo trắng, thậm chí cháo hạt sen đều thành một loại hy vọng xa vời, như vậy nhân sinh, thật vô hạn đau thương a!
Ta thật không hiểu, thế nào laị biến thành như vậy? !
Chính chỉ là bất quá trong lúc chơi vi tính làm rớt chén nước thôi mà, lúc tỉnh lại, như thế nào lại biến thành một người khác, đi tới thế giới khác. Cái này thì thật là vô tình xui xẻo quá đi a? !
"Thần nhi, ngươi có hay không đang nghe ta nói?" nữ tử ngồi ở đối diện Bách Lý Thần bất đắc dĩ lắc đầu, "Ta biết ngươi ngực không cam lòng, thế nhưng, đây cũng là chuyện tình không thể thay đổi rồi. Sư phụ làm như thế, cũng có đạo lý của nàng, sư phụ cho ngươi đi Bích Hàn Đàm để tu luyện, tuy rằng chịu khổ một chút, thế nhưng, đây cũng là một loại ma luyện phải không? Chính vì, ngọc không dũa không thành, cho dù thiên phú cũng chưa chắc được, ngươi cũng không thể vì như vậy mà từ bỏ a."
"Đại sư tỷ, ta không muốn như vậy a!"
Bách Lý Thần ngực sớm đã thành rơi lệ đầy mặt , nếu như tu tiên tốt là được rồi, vấn đề là nàng đây từ nhỏ đã là một tiểu thư lá ngọc cành vàng. Đến bây giờ tu tiên môn đạo cũng không có từng mò qua, cũng uổng cho thân xác này từ nhỏ đã sinh trưởng tại 'Hâm hải vân các', gặp may mắn điều kiện như vậy, lại vẫn thê thảm như trước.
“Ta mới trúc cơ giai đoạn, làm sao chịu được bên kia hàn lãnh? Hơn nữa, nơi đó mãnh thú nhiều như vậy, ta thực sự không muốn ở đây a!" Bách Lý Thần còn thiếu không có lôi kéo tay Mộ Vũ Dao làm nũng , "Cô cô vốn là chán ghét ta, đây là muốn nhắm mắt làm ngơ mà!"
"Thần nhi, chớ có nói bậy! Sư phụ sao lại có thể như vậy với ngươi?" Mộ Vũ Dao quát lớn Bách Lý Thần một tiếng, tuy rằng nàng cũng không hiểu vì sao sư phụ luôn nhằm vào Bách Lý Thần, theo lý thuyết các nàng rất thân thích, sư phụ nên hẳn là chiếu cố nàng mới đúng.
Thế nhưng sự thực cũng vừa vặn tương phản, sư phụ như vậy thanh tâm quả dục, lại đối mặt vấn đề Bách Lý Thần , cũng dị thường nghiêm khắc, thường thường một chuyện nhỏ cũng có thể nổi giận."Ngươi thu dọn một chút, quá hai ngày, ta đón ngươi về." Sờ sờ Bách Lý Thần đỉnh đầu, Mộ Vũ Dao nhẹ nhàng cười, "Yên tâm được rồi, ta và nhị sư tỷ của ngươi sẽ thường đến thăm ngươi. Nghỉ ngơi cho tốt đi."
Bách Lý Thần chỉ có thể gật đầu, cả đại sư tỷ đều không có cách nào, chẳng lẽ còn có thể trông cậy vào lão xử nữ cô cô của mình sao? !
Mộ Vũ Dao cất bước, Bách Lý Thần như thế nào cũng ngủ không được, tu luyện và vân vân, giá như thân thể này thật sự là không có thiên phú. Thì có lẽ đỡ khổ hơn
Mặc dù tới nơi này cũng đã hơn hai tháng , vốn đang có điểm hưng phấn , dù sao như vậy cũng có thể thành tiên, chỉ cần ngẫm lại ngự kiếm phi hành, thật là sảng khoái a!
Đáng tiếc, mộng tưởng thường tốt đẹp, nhưng hiện thực thì thật tàn khốc .
Lại nói tiếp, Bách Lý Thần cũng thật là bi kịch.
Rõ ràng là nữ tử, nhưng thân thể lại thiên phú cho cửu dương tuyệt mạch, thiên phú này, cho dù là trên người nam tử, cũng chính là kỳ tài vạn năm khó gặp , chỉ cần chuyên tâm bồi dưỡng, nhất định trở thành nhất đại tông sư. Thế nhưng Bách Lý Thần lại là nữ tử, nữ tử tính thuần âm, cho nên cùng kinh mạch cũa nam tử tương khắc, cũng khó trách như vậy trở thành phế nhân, luyện thế nào đều luyện không được.
Hai tháng liền, Bách Lý Thần thật vất vả khổ luyện nhập cánh cửa tu tiên, trúc cơ kỳ, không nghĩ tới kinh mạch đi ngược chiều, trực tiếp sém chết , sau đó, người nào mà ai cũng biết đó tựu hồ trọng sinh tại trên người nàng.
Vốn bị như vậy, lại kinh qua lúc ban đầu sợ hãi, nàng cũng dần dần minh bạch tình cảnh chính mình .
Tên môn phái của Bách Lý Thần là 'Hâm hải vân các', chính là một trong lục đại môn phái của chính đạo, môn phái toàn nhận nữ đệ tử, không có một người nam nhân. Đối với có hay không nam nhân, Bách Lý Thần nhưng thật ra cũng không để ý, ta cũng không dự định ở chỗ này tính chuyện yêu đương, có hay không có cũng chẳng râu ria.
'Hâm hải vân các' Chưởng môn nhân Bách Lý Thương Mặc, chính là Bách Lý Thần thân cô cô, thân muội tử của cha nàng.
Có người nói Bách Lý Thần khi sinh ra đã bị chính thầy u đưa đến ở đây với cô cô, về phần bọn họ tin tức, cũng không ai biết, phỏng chừng là đã chết. Không có biện pháp, thời đại tu tiên, sát nhân hay không cũng vậy, dường như mạng người không đáng tiền.
Bách Lý Thần cũng chỉ là than dài thở ngắn , dù sao cũng không có gặp mặt, không có khả năng khóc thương tiếc bọn họ.
Tu tiên nhân, nói là tu tiên, kỳ thực cũng rất tuyệt tình .
Đặc biệt của loại này nữ nhân chính là Bách Lý Thương Mặc!
Nguyên tưởng rằng sau lưng có đại thụ che chở giúp đỡ, không nghĩ tới cây đại thụ này không tốt như vậy, đã thế lâu lâu còn hành cho vài lần
Người khác phạm vào việc nhỏ nhiều lắm chỉ bị sư phụ nói vài ba câu, còn mình thì ngược lại , chỉ là ở trong phòng Bách Lý Thương Mặc không cẩn thận vung tay lật úp nghiên mực, bả mực nước rơi vào một bức họa, thì bị xử lý ra sao chứ?
Chỉ cần nhớ tới chuyện này, Bách Lý Thần thật muốn nôn .
Rõ ràng Bách Lý Thương Mặc muốn mình đi tìm nàng, không nghĩ tới đi vào trong phòng của nàng, lại không có người, có chút buồn chán nhìn đông nhìn tây lại không nghĩ tới lỡ tay lật úp cái nghiên mực, trực tiếp bị hủy hai bên trái phải một bức hoạ cuộn tròn.
Không nghĩ tới chỉ vì chuyện này, Bách Lý Thương Mặc thiếu chút nữa sẽ giết chính!
Bách Lý Thần không biết bức hoạ cuộn tròn nữ tử đó là ai, quay về với hiện tại nàng cũng không nhận ra. Vốn định cúi đầu nhận lỗi vì đó chỉ là một bức tranh cũ mà thôi, không nghĩ tới Bách Lý Thương Mặc vừa vào gian phòng thấy bức hoạ cuộn tròn bị hủy, cả người dường như tự phát điên, trên người phát ra uy thế kinh người khiến cho Bách Lý Thần vừa tiến nhập trúc cơ kỳ cả người thổ huyết tam thăng, trực tiếp ngất đi, thiếu chút nữa bị đi đời nhà ma .
Bách Lý Thương Mặc là cái gì tu vi? Hợp thể hậu kỳ tông sư a! Lục đại môn phái Chưởng môn tu vi đứng hàng thứ đệ tam, cũng là một người nữ tử duy nhất.
Chính mình chỉ bất quá là trúc cơ kỳ, bên trong thân thể làm sao chịu được áp lực của Hợp thể kỳ ? !
Mỗi cảnh giới chia làm trúc cơ, ích cốc, kim đan, nguyên anh, phân thần, hợp thể, đại thừa, độ kiếp, thăng
Từng giai đoạn lại có giai đoạn sơ, trung kỳ, hậu kỳ ba loại.
Bách Lý Thương Mặc đều là người còn một bước nữa là vào Đại Thành kỳ, Bách Lý Thần bất quá mới là trúc cơ giai đoạn đầu, nếu như Bách Lý Thương Mặc muốn giết nàng, trực tiếp cứ như vậy thổi nàng một cái là được.
Bách Lý Thần suy đoán, nếu như Bách Lý Thương Mặc không phải chính mình cô cô, phỏng chừng đã thực sự sẽ giết nàng rồi.
Cũng bởi vì như vậy, nàng đối Bách Lý Thương Mặc cũng là hận thấu xương.
Thế nhưng, bằng với Bách Lý Thần tu vi nếu muốn báo thù thì thật không có khả năng , đừng nói tám trăm năm, cấp cho nàng một nghìn năm cũng không nhất định có thể tu thành chính quả.
Vì vậy, bị đánh mém chết rớt hàm răng cũng chỉ có thể nuốt vào trong bụng a.
Thấy tu vi so với Bách Lý Thương Mặc thật sự là rất xa, đi đường vòng mới là vương đạo.
Loại này là thời đại cường giả vi tôn ,người không có thực lực chỉ có thể ngậm đất mà ăn !
Tuy rằng Bách Lý Thần cũng minh bạch đạo lý này, thế nhưng thân thể lại thực rất thua kém, nàng cũng không có cách nào.
Ngẫm lại nhà người ta xuyên không không phải thái tử, hay Vương gia,thì kém cõi nhất còn cũng có thể là một phú bà,còn mình chính cái gì cũng không có, ngay cả chỗ dựa vững chắc duy nhất đều đối với mình hận muốn chết, tuy rằng không cái tình trạng bị cừu nhân truy đuổi, thế nhưng bị hành như vậy thì chết cũng một ngày không xa.
Đồng dạng đều bị xuyên không, thế nào chênh lệch lại lớn như vậy ni?
Bách Lý Thương Mặc, nhớ tới bốn chữ này, Bách Lý Thần nộ khí bốc lên trong đầu.
Ngươi chờ, một ngày nào đó, ta sẽ áp đảo ngươi!
Cho ngươi cũng biết tư vị bị người chèn ép!