〖 Lưỡng Tấn · Tỳ Bà Ngâm 〗Phất Huyền Thập Tam Khúc〖两晋·琵琶吟〗 拂弦十三曲
Tác Phẩm:〖 Lưỡng Tấn · Tỳ Bà Ngâm 〗Phất Huyền Thập Tam Khúc〖两晋·琵琶吟〗 拂弦十三曲Tác Giả: Lưu Diên Trường Ngưng 流鸢长凝
Tình Trạng Bản Raw:Hoàn Thành 12 Quyển 167 Chương.
Nội Dung:cổ trang, cải trang, báo thù, cung đấu, 1x1, HE
Chủ Giác:Mộ Dung Yên, Phù Trừng, Trương Linh Tố, Tạ Tửu Tửu
Phối Giác:Thanh phu nhân, Hồng Loan, Đàn Hương, hoàng hậu, cùng các nhân vật khác…
Link To JJWXC: http://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=1457979
Link To流鸢长凝: http://www.jjwxc.net/oneauthor.php?authorid=630119
- Văn Án Chính Văn (Chưa Edit):
Gót sắt của Đại Tần chinh phạt Giang Bắc, diệt Yến, mất Lương.
Thân là công chúa mất nước, không thể không vào cung hầu hạ Đại Tần quân vương.
Công chúa của phi tử thất sủng cải trang về cung, chỉ vì đại kế mà sanh mẫu chuẩn bị mười tám năm.
Dưới ngô đồng gặp nhau, trong cung thất gặp thoáng qua.
Thâm cung vắng lạnh, thật giả khó phân.
Chần chờ, trù trừ, bồi hồi, tiền đồ mờ mịt.
Tranh sủng, ẩn nhẫn, che chở lẫn nhau, gần trong gang tấc.
Dung nhan xinh đẹp theo thời gian nhanh già đi, có nguyện ý vì chính mình sống một lần?
Con đường trong cung sâu vắng, tiếng tỳ bà vang, mười ba khúc tấu hết.
Bên trong dư âm, lại nhìn thiên hạ, Hoàng đậu nơi nào?
Link QT
Link Raw
- Văn Án (edit):
- Vó ngựa Đại Tần chinh phạt Giang Bắc, diệt Yến, Lương vong.
Nàng là công chúa vong quốc , miễn cưỡng tiến cung, hầu hạ địch vương.
Nàng là công chúa của phi tần thất sủng, cải trang hồi cung, chỉ vì đại kế mười tám năm của mẫu thân.
Tương ngộ dưới bóng cây ngô đồng, thoáng gặp trong cung thất.
Thâm cung vắng lạnh, thật giả khó phân, chần chờ do dự, tiền đồ mờ mịt, hậu cung tranh đấu, yêu hận tình thù..."Nhan sắc nữ nhân như hoa, sớm nở tối tàn!Thâm cung vắng lặng, tiếng tỳ bà ai oán thê lương, đàn đã dứt dư âm còn lại, nhìn thiên hạ, hoàng đậu nơi nào?
Ngươi có nguyện một lần vì bản thân mà sống?"
- Đôi Lời của Editor:
- Đôi lời của Editor:
Tiểu thuyết này lấy bối cảnh của thế kỉ thứ ba, thời Đông Tấn - Ngũ Hồ thập lục quốc trong lịch sử Trung Quốc, tuy có một số chỗ không liên quan đến lịch sử, nhưng nhân vật và bối cảnh được tác giả xây dựng rất chặt chẽ, câu chuyện xoay quanh những nữ tử phải hy sinh trong thời chiến loạn, với những mưu mô toan tính, đấu đá tranh giành. thâm cung luôn là nơi những nữ tử đã vào rồi muốn thoát ra nhất, nhưng liệu có mấy người có thể bảo toàn mạng sống, rời khỏi cung cấm?
Câu chuyện được đan xen giữa hai cặp nhân vật chính, nữ tử yêu nhau vào thời cổ đại đã là khổ lắm rồi, lại còn yêu nhau vào thời chiến loạn lại càng khổ hơn.
Cặp thứ nhất là một phi tử được vô vàn sủng hạnh, cùng một công chúa không được phụ hoàng sủng ái, luận bối cảnh, luận thân phận, hai người là hoàn toàn trái ngược, nhưng ở giữa thâm cung lạnh lẽo, tìm được một người tri kỷ chính là một tia hy vọng, một chút ấm áp.
“Vậy điện hạ muốn ta cho người cái gì đây? Ta là Đại Tần Hiền phi, luận bối phận, ta là di nương của người, cũng là tỷ tỷ của người, người lại cứ cùng ta dây dưa không rõ, chỉ có thể lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục!”
“Cái gì gọi là vạn kiếp bất phục? người nào vào địa ngục ta cũng không quan tâm, ta chỉ quan tâm duy nhất một mình ngươi!"
Cặp thứ hai là một công chúa mất nước phải vào cung hầu hạ hoàng đế, và một công chúa vì đại kế nhiều năm của ca ca mà bị lừa gạt hết lần này đến lần khác, hai người mong chờ hơn sáu năm trời để có thể gặp lại dù chỉ một lần, tìm mọi cách để sinh tồn, để nhẫn nhịn, liệu có nam nhân nào có thể làm được?
"Nàng nghĩ rằng muốn thân cận Mộ Dung Yên thật ra là muốn ở trên người Mộ Dung Yên tìm ra bóng dáng của Yên nhi lúc trước, nàng sợ năm tháng trôi qua, trí nhớ sẽ trở nên mơ hồ...nếu những chuyện cũ trong quá khứ bị cát bụi của thời gian phủ kính, thì cho dù nàng thật sự có thể sống tới ngày ra khỏi cung, đến cuối cùng cũng không thể nhận ra Yên nhi...."
Nhưng ngoài loại tình cảm gọi là tình yêu, trong thâm cung còn có tình mẫu tử, tình tỷ đệ.
Nếu như được lựa chọn, không ai muốn được sinh ra vào thời chiến loạn, bởi nỗi đau bản thân gánh chịu không chỉ đơn giản là sống chết tồn vong mà còn liên quan đến vinh nhục của bản thân. Thắng làm vua thua làm giặc.
Mộ Dung Yên thê lương lắc đầu, "Nhân quả tuần hoàn, không ai có thể trốn thoát...mười năm trước vào cung, mười năm sau lần đầu tiên ra khỏi cung, ta thế nhưng không biết ở ngoài cung phải sống cuộc sống ra sao? Cho dù ta có thể đến nơi ở của đệ đệ thì như thế nào? Ta đã không còn là Thanh Hà công chúa mười năm về trước lần đâu tiên nhập cung nữa, trên người ta đã lưu lại dấu vết của Đại Tần Hiền phi, vĩnh viễn...vĩnh viễn...cả đời này cũng không thể xoá sạch...."
Nhưng ở giữa những sống to gió lớn, những nữ tử này lại có thể dùng mưu trí của bản thân, hùng tài vĩ lược không thua gì nam nhi, để thống nhất thiên hạ tạo ra một mảnh thiên hạ thái bình.